Taste and see the goodness of the Lord; blessed is he who hopes in God - Psalm 33:9

 
  Trang chính TLNN
 

 

 

 Những tâm tình ... nhẹ nhàng
Khóa ÐHV/TLNN - San José, 2006


 
 

Thao Luyện Nhẹ Nhàng Là Một Lối Sống 

Tôi rất thích thú khi biết TLNN là một lối sống, lối sống xây dựng con người một cách vững chắc nhất,vì lối sống đó được xây dựng trên ước mơ và kim chỉ nam cuả Thiên Chúa qua Phúc Âm. Tôi mong ước được làm TLNN trước để xây cho mình một cái móng chắc chắn, rồi sau đó sẽ giúp các anh chị em muốn tập lối cầu nguyện và chia sẻ này. Con cám ơn Cha thật nhiều đã giúp con.  

Một ý tưởng thứ hai tôi đã học được nơi khóa huấn luyện này. Đó là Chúa có thể vẽ đường thẳng trên những nét cong.  Có thể đây phải là xác tín của những người sống « nếp sống TLNN, »  bởi vì trong TLNN có tới 7 tuần lễ để suy niệm về một chủ đề « Tôi là một tội nhân nhưng được Chúa yêu thương » (I am a loved sinner).  

Nhìn lại đời mình tôi thấy hai ý tưởng trên thật trùng hợp.   Tôi đến với khóa Huấn Luyện ĐHV TLNN trong tâm tình tiếp tục sống và đào sâu những ơn lành và lời mời gọi của Chúa dành cho tôi trong khoá directed retreat 4 tuần trước đó.  Sau lần tĩnh âm ấy và sau những buổi cầu nguyện và Chia Sẻ Thiêng Liêng trong khoá học về TLNN, tôi thấy rõ hơn lòng kiên nhẫn tuyệt vời của Chúa, sự chăm sóc chu đáo, và sự tế nhị dịu dàng của Chúa đối với tâm hồn của tôi.  Tôi đang sống những ngày đầy giao động vì tôi đang cố gắng « đập bể » vết thương của mình để dâng cả con tim (có khát khao mãnh liệt, có yêu thương, có tức giận,v.v...), và cả con người của tôi (có yếu đuối, có quyết tâm, có cố gắng, có lười biếng,v.v...) cho Chúa như người phụ nữ đã đập bể bình dầu thơm quý giá để xức lên chân Chúa khi xưa.  Tôi đã để Chúa đứng ngoài những đau khổ của mình. Vậy mà Chúa vẫn kiên nhẫn chờ đợi tôi hơn 20 năm rồi.  Phải đợi mãi đến năm 2005, Chúa mới có thể kê cái thước vào giữa hai điểm mốc của đời tôi khi tôi biết tha thứ.  Và từ tháng 10 năm 2006, Chúa mới có thể bắt đầu đặt bút để nối hai điểm lại với nhau, khi tôi cảm nhận được Chúa Giêsu trên thánh giá ôm tôi vào lòng và cùng khóc với tôi. Và Chúa rất kiên nhẫn, tế nhị, mỗi ngày chờ đợi tôi cho phép Chúa được vẽ tiếp những nét thẳng của đời tôi mà Chúa đã khởi sự. 

Việc tôi thu xếp để tham dự khóa huấn luyện TLNN này thật bất ngờ.  Và bất ngờ hơn nữa khi Chuá cho tôi cảm nghiệm được chân lý đầy tràn yêu thương này : Chúa có thể vẽ nhũng nét thẳng trên những đường cong của đời tôi.   

Giờ đây tôi cảm thấy được mời gọi mãnh liệt để sống lối sống nhẹ nhàng này với niềm xác tín : I am a loved sinner.  Tôi sẽ làm TLNN và giúp anh chị em làm TLNN để thử lối sống này. 

Con xin chia sẻ với Cha và anh chị em những tâm tình trên để cùng nhau chúc tụng tình thương của Chúa, và như một lời cám ơn những anh chị em đã vất vả lo cho khóa học này.  

Phương Chi

  • • •

Friday Nov. 17, 2006 1:01 pm
Quỳnh

 In San Jose TLNN

Dear Paper,

I’m in a Thao Luyện Nhẹ Nhàng meeting right now (in San Jose, of course).  They were just introducing people.  But there’s one problem, the school bell keeps on ringing (I keep on skipping line, because the teacher makes us in school, and I don’t want to waste lines because I have a lot to write L).  The school bell just rang again.  Oh, I forgot to tell you that I am in a school, a catholic one.  (I kept on thinking it was only a boys’ school because I only saw boys wearing pants, but since I was sitting and facing the basket ball court, I saw only boys.  It’s actually a boys’ and girls’ school. 

Now people are still introducing themselves.  I wish the bell would keep quiet, it just rang again.  It’s only for the school, but they don’t need the bell to ring so many times L.  For a change a phone just rang.  Ah, it sounds waaaay better.  It’s not as loud.  Cha Hào’s brother (who is also a priest) said, that I didn’t introduce myself.  Well, I just introduced myself about just now.  This is what I said:  My name is Quỳnh.  I’m 8 years old.  I’ve been to Thao Luyện Nhẹ Nhàng before (and everyone clapped when I said that).  I am, (I was supposed to say Dung’s daughter, but I didn’t know what to call her, someone shispered: mẹ’s daughter in my ear, but I didn’t say it.  Everyone clapped anyway).  I was so embarrased.  Yay, the bell didn’t ring (yet J)!  It just rang again.  Waaaah!  L Why can’t the bell go to obedience school and learn to be quiet? 

I just watched a slide show with everyone else and we were supposed to talk about what effect the slide show had on us.  I didn’t know what to say, so everyone at the table asked me if I liked the flowers, so I said it was pretty.  After that I said this softly to everyone at the table but no one heard me.  And I think TLNN is where you pray a lot.  Now, at the table, we have to discuss what makes us nhẹ nhàng.  Actually, we have to discuss what we feel after we read the Bible.  For some reasons, our table doesn’t like to answer these questions.  Actually, again, we have to discuss what makes us nhẹ nhàng.  It’s just that 2 tables already said the bible.  Only I said that the waves do.  Another table said Jesus’ love makes them nhẹ nhàng.  Yay, a phone just rang instead of the bell! J  The same phone rang again!  J 

Another question.  When you hear this:  Nhẹ nhàng with …?  What does that phrase mean?  Now you just yell out.  I guess no more discussing with the table.  Someone said it reminds her of the cross and everyone laughs.  I guess it’s what that phrase reminds you of.  Now “the man who keeps on asking these questions” is saying that when you sin, it brings you closer to God.  Now he’s saying that if we hate ourselves, we’re hating God, too.  For an example, he said:  If you buy a present and you give it to somebody and the next day, you find it thrown away, you’ll be very sad.  So it’s the same with God.  God created us.  We’re God’s present.  The next day we hate ourselves, we’re like that person that threw the present away.  God will be sad if we did that, if we threw the present away.  If we hate ourselves.  Now another slide show.  I like the song that they play when they do the slide show.  Even though they keep on playing it on every slide show they do, I’m still not tired of it.  I’m not bored in this meeting because I’m concentrating on writing and that gives me something to do.  The bell just rang again!  L 

I don’t know why, but I like writing.  Now the person who asks the questions is talking about dreaming like a person at our table said.  He said it is like 2 people in love.  He said that in a dreamy way.  People are saying:  “No, I don’t have it.”  But the ‘I don’t have it’ part makes more sense when you say it in Vietnamese and they say everything in Vietnamese. 

My name tag is falling off my shirt.  I forgot to tell you.  Since I wrote Quỳnh on my name tag, I mad a happy face on my Q so this is how it looks:  Juỳnh.  I didn’t know the Q would look like Pinochio.  But I like it! J  The guy that keeps on asking the questions says that when Jesus lit the fire and cooked the fish and handed it to us, it’s so beautiful.  He also said that sometimes this other perosn that sometimes cooks is so beautiful because he usually cooks for people, and the happiest person is that guy that kept on asking qustion for us to answer.  That is because he doesn’t have anything to eat, where he lives.  Well, the main part is that I wasn’t bored in the meeting that is now over.  Also, I love Thao Luyện Nhẹ Nhàng! J

Love,
Quỳnh  
 

“the man who keeps on asking these questions” = cha Kiên

 



  Hình ảnh ... 1  |  _  |  3  |    

 

 

Đồng Hành | Trang Chính | Tu Ðức | Tổ Chức | Lịch Trinh LT | Báo ÐH | Tài LiệuNối Kết | Mục Lục |