Chúa Nhật 10 Thường Niên
Phúc Âm
Mác-cô 3:20-35
20 Người trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành
thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được.
21 Thân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người,
vì họ nói rằng Người đã mất trí.
22 Còn các kinh sư từ Giêrusalem xuống thì lại nói rằng
Người bị quỵ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế
quỵ vương mà trừ quỵ.
23 Người liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ:
"Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được?
24 Nước nào tự chia rẻ, nước ấy không thể bền;
25 nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững.
26 Vậy xa-tan mà chống xa-tan, xa-tan mà tự chia rẽ, thì
không thể tồn tại, nhưng đã tận số.
27 Không ai vào nhà một người mạnh mà có thể cướp của
được, nếu không trói người mạnh ấy trước đã,
rồi mới cướp sạch nhà nó.
28 "Tôi bảo thật anh em: mọi tội của con cái loài người,
kể cả tội nói phạm thượng, và nói phạm thượng nhiều
đến mấy đi nữa, thì cũng còn được tha.
29 Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào
được tha, mà còn mắc tội muôn đời".
30 Đó là vì họ đã nói "ông ấy bị thần ô uế ám".
31 Mẹ và anh em Đức Giêsu đến, đứng ở ngoài, cho gọi
Người ra.
32 Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ
nói với Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy
ở ngoài kia đang tìm Thầy!"
33 Nhưng Người đáp lại: "Ai là mẹ tôi ? Ai là anh em tôi ?"
34 Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và
nói: "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.
35 Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em
chị em tôi, là mẹ tôi."
Chi Tiết Hay
- "Bê-en-dê-bub" (2Kgs 1:2) là một tên gọi tìm thấy trong
vài lối viết thời xưa, có nghĩa là "Chúa tể của
ruồi bọ". Đó là một cách đọc trái ra của chử
"Bê-en-dê-bun" (Mk 3:22) để nhạo báng. Thật ra,
"Bê-en-dê-bun" có nhiều nghĩa khác nhau như "chúa tể
của loài phân" hay là "chuá tể của cao siêu". Không
có nghĩa nào chắc chắn. "Bê-en-dê-bun" cũng là một
tên gọi khác cho Xa-tan.
- (cc.24-26) Điểm cơ bản được diễn giải qua ba cách. Mỗi
cách đều có một cơ cấu giống nhau. Nếu một
vương quốc/gia đình/Xa-tan bị chia rẽ thì nó không thể
nào đứng vững được. Như vậy kết luận là Chuá
Giêsu không thể nào thuộc vương quốc của Xa-tan.
- (c.29) "Lộng ngôn đến Thánh Thần" hay "tội phạm đến Thánh
Thần" kể như là sự cứng lòng, không hối quá. Nhưng
đối với khả năng biến đổi và hối cải của chúng ta,
và với sự luôn mời gọi của Chúa để chúng ta làm việc
đó. Thì sự cứng lòng tương đối hiếm. Đó chỉ nói cho
những ai khước từ Chúa đến mức độ không quay về.
- (cc.32-34) Ở giữa đám đông, Chúa Giêsu chỉ kể những ai làm
theo ý Thiên Chúa là anh em của mình. Chúng ra là thành phần
gia đình của Chúa, những người theo Chúa, phải có cùng
một
ý như Chúa là vâng theo ý của Chúa Cha. Sự hiến thân đó
có thể liên can đến những xung đột với những người
như ký lục từ Giêrusalem hay ngay cả giửa bạn bè và thân
nhân.
- (c.35) Đây Chúa không có loại trừ Đức Mẹ là người mẹ của
mình, ngược lại Chúa đề cao Đức Mẹ vì Đức Mẹ đã làm
theo ý của Thiên Chuá (nghĩa là Mẹ của Chúa, Lc.1:38)
Một Điểm Chính
Chúa Giêsu nhờ từ Thiên Chúa mà ra và thực hiện ý của
Thiên Chúa. Ngài dón nhận chúng ta trong một gia đình
thiêng liêng bởi đức tin khi chúng ta tin vào Ngài và
thực hiện ý của Thiên Chúa.
Suy Niệm
- Tôi là ai trong đám đông? Là những ký lục, người
thân nhân tưởng "Ngài đã mất trí" hay tôi là người
anh chị em thực hiện Thánh ý Thiên Chúa.
- Nói cách chung, sự liên hệ đòi hỏi trách nhiệm, thời
giờ, tận hiến hay hy sinh; Tôi đã cố gắng được bao
nhiêu để xây dựng mối liên hệ thân mật với Chúa?
- Mối liên hệ giửa tôi với Chúa ra sao? Có bao giờ
tôi nghi ngờ về sự hiện diện của Người?
Xin bổ túc thêm hoặc
Xem phần bổ túc tuần này
Đại Gia Đình Đồng Hành hợp soạn