tuol


1Yn 4

4:1 Anh em thân mến, đừng cứ thần khí nào cũng tin, nhưng hãy nghiệm xét các thần khí xem có phải bởi Thiên Chúa hay không, vì có lắm tiên tri giả đã xuất hiện trên thế gian,
4:2 Nơi điều này anh em biết được thần khí của Thiên Chúa: phàm thần khí nào tuyên xưng Đức Yêsu đã đến trong xác thịt là (thần khí) thuộc về Thiên Chúa;
4:3 và phàm thần khí nào không tuyên xưng Đức Yêsu, thì nó không thuộc về Thiên Chúa. Đó là thần khí của Phản Kitô; anh em nghe nói rằng nó sẽ đến; và nay nó đã có trong thế gian rồi
4:4 Còn anh em thuộc về Thiên Chúa, hỡi các con nhỏ bé! và anh em đã thắng được chúng, vì Đấng ở trong anh em lớn hơn là kẻ ở trong thế gian.
4:5 Chúng thuộc về thế gian, vì lẽ ấy, chúng chiếu theo thế gian mà nói, và thế gian nghe chúng.
4:6 Còn ta, ta thuộc về Thiên Chúa. Ai biết Thiên Chúa thì nghe ta. Ai không thuộc về Thiên Chúa tất không nghe ta. Do đó mà ta nhận biết được thần khí sự thật và thần khí thác ngộ.
4:7 Anh em thân mến, ta hãy yêu mến nhau, vì lòng mến phát tự Thiên Chúa và phàm ai yêu mến thì đã sinh ra bởi Thiên Chúa và biết Thiên Chúa.
4:8 Ai không yêu mến thì đã không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là lòng mến.
4:9 Nơi điều này, mà lòng mến của Thiên Chúa đã hiện tỏ nơi chúng ta: là Thiên Chúa đã sai Con một của Người đến trong thế gian, ngõ hầu ta được sống nhờ Ngài.
4:10 Nơi điều này mà thực là lòng mến: là không phải vì ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính là Người đã yêu mến ta, và sai Con của Người đến làm hi sinh đền tạ tội lỗi cho ta.
4:11 Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu mến chúng ta như thế, thì ta cũng phải yêu mến nhau.
4:12 Thiên Chúa, nào ai đã cung chiêm bao giờ; nếu ta yêu mến nhau, thì Thiên Chúa lưu lại trong ta, và nơi ta, lòng yêu mến của Người được thành toàn.
4:13 Nơi điều này mà ta biết là ta lưu lại trong Người và Người trong ta: là vì Người đã ban Thần khí của Người cho ta.
4:14 Và chúng tôi, chúng tôi đã cung chiêm và chúng tôi làm chứng: là Cha đã sai ẬCon đến làm Đấng cứu thế gian.
4:15 Kẻ nào tuyên xưng: Yêsu là Con THiên Chúa. thì Thiên Chúa lưu lại trong kẻ ấy, và kẻ ấy trong Thiên Chúa.
4:16 Và ta, ta đã biết và đã tin vào lòng mến mà Thiên Chúa có đối với ta, Thiên Chúa là lòng mến, và ai lưu lại trong lòng mến, thì lưu lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa lưu lại trong kẻ ấy.
4:17 Nơi điều nà, lòng mến nơi ta đã được thành toàn: là ta được dạn dĩ trong ngày phán xét, vì Đấng ấy thế nào, thì ta cũng như vậy nơi thế gian này, Nơi lòng mến không có sợ hãi;
4:18 trái lại lòng mến trọn lành thì xua sự sợ hãi ra ngoài! vì sợ hãi có liên can tới hình phạt, và kẻ sợ hãi ắt không được thành toàn trong lòng mến.
4:19 Phần ta, ta hãy yêu mến, vì Người đã yêu mến ta trước hết.
4:20 Nếu ai nói: Tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, thì nó là kẻ nói dối, vì kẻ không yêu mến người anh em nó thấy đó, tất không thể yêu mến Thiên Chúa, Đấng nó không thấy.
4:21 Và đó là lịnh truyền ta lĩnh lấy nơi Người: Ai yêu mến Thiên Chúa thì hãy yêu mến anh em mình!


(c) 1980 Dòng Chúa Cứu Thế giữ bản quyền

Generated by suyniem@donghanh.org at 03:04:13 GMT on Sat, 20 Apr, 2024