ĐH 2008.04 | Chính Thầy Đă Chọn Anh Em

 

Trang chính Bao DH 2008 2008-04
.

Vacation In God

Thoa Dương

 
 

Trời lất phất mưa. Gío thổi lành lạnh. Tôi nh́n đồng hồ: 2g45 sáng thứ bẩy 13/09. Tám người chúng tôi: Thủy, Vân Tư, Xuân Lan, Thành, Tài, Tuyết Thoa và Dũng đang tập trung tại nhà Dũng - một người bạn trẻ đầy nghị lực, nhiệt huyết, và rất lo lắng đến thành viên nhóm Thao Luyện Nhẹ Nhàng Toronto – để cùng khởi hành đi đến trại Dom Bosco ở Saleberry de Valleyfield dự Họp Mặt Vùng 2008 của Canada.
Đúng 3g15 sáng, hai chiếc xe bắt đầu rời Toronto. Hai tiếng đồng hồ sau, tụi tôi ghé một trạm xăng ở Kingston, để ăn uống nghỉ ngơi một chút rồi lại lên đường. Trời bắt đầu lờ mờ sáng. Tôi nh́n hai bên đường với những sườn núi đá và cây cối mọc chi chít. Xa xa những đồng cỏ xanh có điểm những đốm đen trắng và nâu trắng, là những chú ḅ đang ăn điểm tâm. Rồi b́nh minh ló dạng, đánh tan màn sương. Tôi thấy rất rơ những cánh đồng bắp chạy dài. Thỉnh thoảng điểm vào những khung cảnh ấy là dăm ngôi nhà nghỉ mát hay những gian nhà cũ kỹ, có lẽ là nhà kho chứa cỏ khô hoặc dụng cụ làm vườn của nhà nông.

Vượt khỏang 600 km th́ chúng tôi đến nơi. Khi xe chạy vào exit hơi nhỏ hẹp của trại Dom Bosco với hai bên cây cối mọc um tùm th́ tôi nhớ đến trung tâm Mountain Verno nơi tôi đă đi tĩnh tâm 3 ngày lần đầu tiên trong đời. Tiến thêm vào trong tôi thấy một building nhỏ với tấm biểu ngữ lớn “Welcome Home” treo cao ở mặt tiền. Đây là khu nghỉ ngơi, có hai tầng, khỏang 25 pḥng. Chị Bảo Điền hướng dẫn chúng tôi vào nhận ch́a khóa pḥng và bảng tên. Pḥng tôi số 10, gồm Tư Vân, Hạnh, Tuyết và tôi. Rời building, đi qua băi đậu xe, chúng tôi tiến đến dẫy nhà bên cạnh, bao gồm pḥng sinh họat, pḥng ăn và nhà bếp. Nhà nguyện ở riêng biệt trong khu đất phía trứơc pḥng ăn, nhưng ban tổ chức chỉ dùng tháp chuông để báo hiệu giờ bắt đầu, c̣n th́ mọi thánh lễ đều được cử hành trong pḥng sinh họat. Căn pḥng này rất lớn, trang ḥang đơn sơ, nhưng tôi cảm thấy ấm cúng và rất rộn ràng. Tại đây tôi gặp lại anh Hào của nhóm Montreal, chị Thanh, anh Tuấn, chị Hà của Mississauga, cũng như chị Lai Loan và Hạnh của nhóm Toronto chúng tôi, và rất nhiều bạn mới. Đông người lắm: người lớn, thanh và thiếu nhi, em bé nữa, không thiếu tuổi nào. Cha linh hướng là cha Quốc Anh, một vị linh mục ḍng Tên, trẻ, cởi mở và b́nh dân.

Sau thánh lễ sáng thứ bẩy, bài chia sẻ đầu tiên là của chị Trang với đề tài “Được Chọn”. Ngay từ lúc trẻ chị đă biết cảm nhận đi lễ là v́ yêu mến Chúa. Kế đến là đề tài “Được Chúc Lành” của chị Mai,......... Rồi đến Nam và đề tài “Được Bẻ Ra”. Nghe xong tâm sự mất người bạn đường của Nam tôi rất bùi ngùi. Cũng trong đề tài này David thuộc nhóm trẻ Chiên Con của Toronto nói bằng tiếng Anh về những bài học qúy giá của em trong cuộc sống và sự khám phá ra t́nh yêu sâu đậm của cha mẹ. Tôi thầm xin Chúa phù hộ cho những người bạn mới này đạt được nhiều ước nguyện mong muốn trong tương lai. Sau mỗi đề tài chúng tôi quây quần từng nhóm từ 5 đến 7 người để chia sẻ cùng nhau về kinh nghiệm đức tin.

Tới giờ cơm trưa, mọi người kéo sang pḥng ăn. Thức ăn rất ngon nhờ những bàn tay khéo léo của các anh chị thiện nguyện.

Trong giờ thong dong tiếp theo, tôi được gặp gỡ vài bạn mới, chia sẻ về cuộc sống, niềm ước muốn của ḿnh và học hỏi thêm đôi chút về Thiên Chúa. Một tiếng đồng hồ qua, tất cả mọi người đều ra playground sinh họat. Rất nhiều tṛ chơi thật thú vị do anh Trinh và Hà điều khiển. Tôi cảm thấy rất khỏe khoắn v́ ở Canada ít khi được dịp đổ mồ hôi. Sau khi mọi người nghỉ giải lao, tôi lại gần các em thiếu nhi chuyện tṛ. Tôi hỏi các em: “Các bé đi với ai? Ba mẹ các bé đâu? Có anh, chị, em đi cùng không?” th́ chợt một trong các em đó nói với tôi: “Con không có em, nhà con có nuôi một ông nội”. Tôi mỉm cười và nói với em: “Con phải nói là ông nội con ở nhà và rất thương con”.

Sang ngày Chúa Nhật có phần chia sẻ rất đặc biệt về đề tài thứ tư “Được Sai Đi”, đầu tiên của em Christina và kế đến là của chị Thương. Ôi! Một cảm nhận sâu sắc mà chị ấy nhận từ Thiên Chúa. Với những bất hạnh, những biến cố bất th́nh ĺnh xẩy đến cho chị, chị nghĩ rằng Chúa đă bỏ rơi ḿnh. Nhưng không, h́nh ảnh một người mù đi lom khom bất chợt chị gặp trên đường đi bộ về nhà đang lúc trời rét mùa đông. Theo tôi, Chúa gửi đến chị h́nh ảnh đó. Chúa cho chị nh́n thấy người đàn bà mù để an ủi, để xoa dịu nỗi đau khổ của chị, cho chị thấy sự đau khổ này chưa đến nỗi bằng sự bất hạnh của người đàn bà mù. Từ đó, chị lấy lại được tinh thần và sức lực để tiếp tục dấn thân phục vụ. Cũng như chị Mai, Nam, ...tôi thấy tất cả đều kiên cường và dũng cảm.

Nh́n lại ḿnh, tôi cảm thấy rất bé mọn. Tôi học hỏi được rất nhiều điều hay từ tất cả các bạn. Tôi nói tôi yêu Chúa nhưng đôi lúc tôi làm trái tim Chúa rướm máu bởi tôi phản bội Ngài. Chỉ mong Ngài tha thứ và nâng đỡ tôi. “Lậy Chúa, xin chữa lành những vết thương tâm hồn của các bạn mà con đă gây nên, cũng xin Chúa chữa lành vết thương tâm hồn của chính con. Lạy Thiên Chúa hằng hữu, cho con được yêu Chúa từng giây từng phút suốt cả đời con. Tạ ơn Chúa”.

Phần cuối cùng của HMV là thánh lễ bế mạc. Trong phần thánh lễ này các em thanh niên hướng dẫn cộng đ̣an hát những bài ca cảm tạ Chúa với những động tác rất dễ thương. Cha Quốc Anh chúc lành đặc biệt cho tất cả mọi người. Tôi cảm thấy lưu luyến. Một cảm giác lâng lâng đến với tôi. Dường như Chúa đang hôn trên đầu mọi người chúng tôi.

Họp Mặt Vùng Canada 2008. Sự gặp gỡ các bạn rất ư nghĩa. Tôi t́m thấy b́nh an và vui vẻ như người ta thường gọi là đi Vacation in God, để lại trong tôi một kỷ niệm khó quên.

Tuyết cho xe lăn bánh. Au revoir. Xin tạm biệt các bạn.