ĐH 2007.03 | Họp Mặt Vùng

 

Trang chính Bao DH 2007 2007-03
.

Hoang Địa — Thao Trường Của Nhân Đức

Quân Trần, SJ

     
 

Có một ln được đến, sng và làm vic ti mt nhà tĩnh tâm ngay gia sa mc ca nhà Ḍng trong sut mùa hè, tôi cht nhn ra mt thói quen vô thc ca ḿnh: c t́m đến mt góc vng v nht và ngi đó trong thinh lng. Nhiu khi tôi dùng thời gian y như là mt gi tâm s vi Chúa, nhưng cũng lm khi ch để hn phiêu lăng vi nhng chùm tư tưởng khác nhau. Đim l là nơi tôi đến chng có dáng ca hoa thơm, cũng không có bóng ca c l. Có chăng ch là cái nng chói chang chiếu ri trên nhng gc xương rng cn ci. May lm th́ được yên v trong mt căn cḥi nho nh đủ làm du đi đôi chút cái gay gt ca trưa hè. y vy mà c ngày này qua tháng n, nó dường như tr thành mt chn rt đỗi thân quen. Và muôn ln như mt, câu nói trong sách Luca cứ vng v: “Đức Giêsu thường lui vào mt nơi hoang vng mà cu nguyn” (Luca 5:16). nh, có ǵ hp dn hay lăng mn nơi hoang địa cơ ch? Nh́n quanh nh́n qut ch toàn mt màu ca c úa, ban ngày th́ nóng cháy tht da, v đêm th́ lnh but tận xương tu. Người đă t́m ǵ trong hoang địa? Thế đó tôi bt đầu mt cuc t́m ṭi.

Hoang địa, nơi tôi luyn đức khiên nhường. Mt ngày lang thang qua khp no đường. Mt ngày rng tay vi muôn vàn ân phúc. Thành công có, tht bi có. Gia s n ào ca lời khen tiếng chê, tht khó mà nhn ra tiếng nói âm thm ca con to, ca trái tim. Đi hay , làm hay không, có d đâu mà nhn định ư Ngài? y là chưa k cái êm đềm ca đời thường s làm ḷng người mau quên và đôi chân cht mi, ch mun dng li bám r, ch mun hài ḷng vi mt chút vinh vang m nht. Vào hoang địa thôi! Bi nơi y s chng vang vng nhng li khen tiếng chê, s chng b âm thanh hn tp ca cuc sng bao ph. Nơi y, thành công s chng có cơ hi to hào quang và tht bi s không c̣n cơ may làm nên những làn mây m đạm. Tt c ch là hư vô, là trng rng. Trong im lng tuyt đối đó, liu có cn không cho bao vt v hu đạt được nhng ha hn hăo huyn? Khi trước mt ta, sau lưng ta, bên phi, bên trái, bên trên, và bên dưới ta chng c̣n ai khác hơn là chính ḿnh, trn đâu cho được. Mà kh ni khi phi đối din vi chính ḿnh, ta mi nhn ra được mt s tht phũ phàng nht: ta ch là hư vô trước mt Chúa. Ta ch là mt công c không hơn không kém. Nhng tràng pháo tay không dt hay nhng lời rủa x lê thê ca hôm qua không nói lên được con người tht ca ta. Ri ta cht thu hiu li mi gi tuyt vi ca hoang địa: hăy tr nên khiêm h; hăy nhn ra ngun gc ca mi s vn chng xut phát hoc chm dt nơi ta. Có l v́ thếĐức Giêsu mê không khí của sa mc. Qu vy, nơi đó đă nhc nh Ngài mt s v to ln hơn: tt c v́ s c sáng ca Danh Cha.

Hoang địa, nơi h́nh thành và nung nu nim tin. Du nng có gay gt c nào đi na th́ tng khóm xương rng vn c̣n đó. Du muôn vàn ngn c có nhuốm màu ca lá úa, th́ bên dưới vn hàm cha cái khao khát ca mm sng, ca ư chí mun tn ti. Có ai đi gia sa mc mênh mông mà ḷng không thèm khát mt vt nước vt lên t gia nhng di cát vô t́nh? Hn ta c̣n nh mt đon ca Thánh Vnh: “Người x đá giữa sa mc hoang vu, khiến nước tuôn tràn cho dân được ung” (TV 78:15) Có ai vt v gia cơn lnh ct da ca tri đêm mà không mong mun mt ánh la bp bùng sưởi m? Cái khao khát được ung nước ca ân sng, được sưởi m vi t́nh yêu s tri mnh hơn bao giờ khi ta đi vào sa mc ca tâm hn. Và đằng sau cơi thinh không, đằng sau s đối đầu vi nhng gii hn ca bn thân, ḷng ta cht bng lên mt nim tin, mt thao thc, mt ước mun theo Ngài. Ta biết ta đă không l loi. Ta tin Ngài đang cùng ta dn bước. Và nim tin y được nung nu qua bao th thách ca tri trưa và bao cô qunh ca đêm dài. Nếu không bước vào hoang địa, nếu ḷng vn b ph tràn vi muôn ngàn tín hiu, th́ e rng cơ hi để h́nh thành và tôi luyn đức tin s b nhiu đi. Ra vy, Đức Kitô đă rt có lư khi t́m đến nơi hoang vng.

Hoang địa, nơi hun đúc ḷng trông cy. Nhiu hôm ngi tư l góc vng ca nhà tĩnh tâm, tôi cht thy áo ḿnh đẫm ướt m hôi. Nng và nóng quá đỗi. Nhng cơn gió nh thong qua bng nhiên tr thành mt món quà quư giá. Thoảng hoc mt vài git nước ca mt cơn mưa hiếm hoi biến thành báu vt. Gió và mưa tuy hiếm nhưng vn đến đấy thôi. Thiết nghĩ người l khách gia hoang địa không v́ s hiếm hoi ca chúng mà tr nên tht vng. Rt có th h c̣n đón nhn chúng cách trân quư hơn, tri ân hơn. Cũng vy, khi gp g ni tâm và Thiên Chúa gia sa mc khô cn, ḷng người l th luôn nung nu nhng khát khao. Chúng ging như quân canh mong ch hng đông đến hoc như cái đấu ao ước được đong đầy, được lèn cht. Ri hn họ chợt vút cao ngong ngóng ch trông con to. Cái ‘kết hip’ tưởng như rt thường đă tr nên linh thánh hơn bao gi. Phi chăng Đức Kitô vào hoang địa ngày nào để nuôi dưỡng ḷng trông cy tuyt đối vào Đấng mà Ngài hng tuân phc tin yêu?

Hoang địa, chn xut phát ca t́nh yêu, ca hiến ḿnh. Lúc thanh vng là lúc ta có th đối thoi vi chính ḿnh. Qu thế, khi thành công không là áp lc và tht bi chng là điu làm ta bn tâm, th́ đấy là lúc ta tr nên chân thành nht. Ta s t hi chính ḿnh xem ta có muốn tái đầu tư cho nhng ǵ ta đang đeo đui? Ta s t vn lương tâm xem hn ta có thanh thn, tim ta có khao khát, có mun tiếp tc yêu và sn sàng x thân v́ t́nh yêu? Câu tr li vào giây phút đó s không mang hơi hướm ca nhng li chúc tụng b ngoài hoc nhng s hăi ca bao tht bi ngp tràn. Trong thinh lng ta có cơ hi nh́n li và chn la cách k lưỡng, để ri khi tr v đời thường ta có mt li đáp rơ ràng hơn, mch lc hơn. Hn ta c̣n nh, ta ch là mt loài th to rt tm thường. T́nh yêu ta dành cho nhau không phi lúc nào cũng ướm đượm hương thơm. Trái li, cũng có nhng phút giây ta ngm phi nhng trái đắng và ḷng ta thoáng xôn xao. Thế nên lâu lâu có cơ hi nghim ngm v mi t́nh ta dành cho nhau cũng là mt điu k thú. Đức Giêsu khi xưa đă yêu và yêu tht nhiu. Nhưng t́nh yêu ‘nhân tính’ ca Ngài không phi không gp nhiu th thách. Và để đáp tr li mi gi tiếp tc yêu, để t́m li cái đơn sơ, tinh tuyn và chân cht ca con tim, hơn mt ln Ngài đă vào hoang địa để suy nghĩ, để nguyn cu. Cũng chính qua nhng phút giây thn thánh đó, Ngài đă la chn con đường yêu thương mt cách t do và mănh lit. Bi t đáy thm tâm hn, Ngài hiu rơ Giêsu s không c̣n là Giêsu nếu nơi Ngài thiếu vng s cho đi ca trái tim. Ngài đi vào sa mc để ri khi tr v ḷng Ngài li chân cht nhng ước mơ và thân xác Ngài li mt ln biến thành ca l.

Hoang địa, nơi n náu mt kho tàng vô tn. Bt chp nng hay mưa, nóng hay lnh, tng đàn ong mt c vn vũ quanh đám c hoang. Nhng cánh chuồn, cánh bướm vn ưỡn lượn nhp nhàng. V đêm tiếng dế r rích t tê như mt điu luân vũ tuyt vi. Cha giám đốc nhà tĩnh tâm cho biết bên dưới s khô cn ca hoang địa li là mt cơi mênh mông trù phú ca ngun nước di dào cho bao thế h. Nhng làn nước mát trong mà tôi cùng bao người thao luyn viên tn hưởng đến t mt mch ngm quư giá. Tng ngm tng ngm đi vào ḷng mát lnh. Chưa bao gi tôi li quư nước hơn nhng ngày này. Hi liu có khi nào ngun nước y vơi đi, cha cho biết có th lm, nhưng đă có bao chc ngàn con người dng chân và nhà tĩnh tâm này đă đi vào năm hot động th  50 mà chưa ai phi vt v kiếm t́m mt ngun nước mi. C̣n na c mi mê vi cơi riêng ca ḿnh, hơn mt ln tôi thy bóng dáng ca nhng chú nai tơ tuyt đẹp, hay vẻ dng dàng ca m con gu đen hóm hnh, hoc cái gi dng tuyt tác ca các nàng rn đất. Chúng lun qun quanh tôi, cht dng li ngơ sng ri li lng thng bước đi c như th thế gii này ln đủ, rng đủ và ḥa b́nh đủ cho mi loài. Xem ra cơi hoang vu đă dy cho tôi nhng bài hc mà chưa trường lp nào tng dy. Nó cho tôi thy mt thế gii tht mà Thiên Chúa mun to nên: mt loi thế gii yêu thương nhau, chp nhn ln nhau, vui v chung sng và chia cho nhau nhng ǵ có th. Thế nên khi đi vào sa mc ca tâm hn, tôi thy ḷng ḿnh bng lên nhng ước mơ. Bi bên dưới cái tưởng chng khô cn và nng n nht li là nơi tôi hc hi nhiu nht. Có l Đức Giêsu cũng có mt tâm trng ging tôi khi Ngài t́m vào nơi hoang vng.

Nhà tĩnh tâm này, đă có bao con người đến ri đi, đă có bao trái tim tr v, và đă có bao tâm hn biến đổi. Nếu nói đó là do công ca các Cha linh hướng ca trung tâm cũng chưa hn sai. Nhưng s không hoàn thin khi ta không nhc đến bi cnh tuyt vi ca hoang địa, nơi mà mi thao luyện viên có dp sng và lng nghe tiếng thm th́ ca to hoá qua nhng giây phút trm mc linh thánh. Để ri khi tr v vi thế gii vi vă, h biết đâu là con đường mà Thiên Chúa mun h đi, h hiu ư nghĩa ca nhng vui bun sướng kh trong cuc sng. H đă được Thiên Chúa, qua thinh lng ca hoang địa biến đổi. H không c̣n là h ca hôm qua, nhưng là ca nhng lp người măi bước ti theo tiếng gi ca t́nh yêu. Sa mc cũng có lm loi nhiu th. Có loi là mt th sa mc nóng bng như tôi đă sng và làm việc trong mùa hè qua. Nhưng cũng có th sa mc lng l hơn, tinh tế hơn: th sa mc ca tâm hn. Thế nhưng du đâu hay loi nào, chúng cũng đều là thao trường tuyt vi cho bao nhân đức.

Bạn mến, có bao gi bn t́m đến vi sa mc ni tâm? Có bao gi bn bt chước Đức Giêsu dành mt phn trong ngày để vào nơi hoang vng? Có bao gi bn ước ao được ln dy trong t́nh yêu và đời ḿnh được nuôi dưỡng vi bao nhân đức? Nếu có th́ đừng ngi đi vào hoang địa bn nhé. Vào đi, đừng s. Chc chn khi vào ri, bạn sẽ phát hin ra nhiu điu mi l. Khi y thói quen t́m nơi vng v mà tâm s vi Thượng Đế và tr v vi ḷng ḿnh s không bao gi ri xa bn na. Và như nai rng mong mi t́m v sui nước trong, hn bn cũng s trông mong được gn Chúa và tha nhân hơn bao giờ.