ĐH 2007.02 | Cura Personalis

 

Trang chính Bao DH 2007 2007-02
.

Buổi Sáng Thinh Lặng

Vũ Tiến

 
 

Sự thinh lặng sáng hôm nay trong vắt và thênh thang, như không vướng mắc hoặc chờ đợi ǵ.

Tôi thấy khao khát sự thinh lặng như khao khát một chất dinh dưỡng cần thiết cho thể xác.

Một nốt nhạc nổi bật nhờ sự thinh lặng bao quanh nó. Mỗi khoảnh khắc tôi sống, mỗi việc tôi làm, mỗi ngày tôi bước đi cũng nổi bật nhờ những phút thinh lặng bao quanh. Trong thinh lặng tôi sống với giây phút hiện tại.

Làm việc trong văn pḥng tôi gần như không để ư đến tiếng máy điều ḥa không khí cho đến lúc nó bất chợt ngưng bặt. Sự thinh lặng lúc đó thật ồn ào. Mọi người như ngạc nhiên, ngừng tay để lắng nghe sự thinh lặng này.

Một căn nhà trống có cái thinh lặng khác với cái thinh lặng của một căn nhà có người ngồi yên trong đó.

Sự thinh lặng của một căn nhà hạnh phúc khác với sự thinh lặng của một căn nhà chất chứa hận thù.

Cái thinh lặng của một buổi sáng mùa đông bén nhậy hơn cái thinh lặng của một buổi sáng mùa hè.

Sự thinh lặng trên ngọn núi cao nhẹ nhàng thanh thoát hơn sự thinh lặng của thung lũng thấp sâu bên dưới.

Sự thinh lặng của một tâm hồn đang ngập tràn t́nh yêu khác với sự thinh lặng của một tâm hồn lạc lơng bơ vơ.

Không có ǵ dễ dàng giúp tôi trống rỗng hóa chính ḿnh bằng t́m gặp sự thinh lặng. Nó mở ḷng tôi cho những tác động tâm linh và cho tôi nhận thức một sự sống siêu nhiên vượt trổi trên những thực tế bên ngoài.

. . .

Tôi nghe trong ḷng một tâm t́nh biết ơn Đấng đă ban cho tôi sự sống, và sức lôi cuốn của một phút thinh lặng lúc đầu ngày.

Xa xa một tiếng chim hót vọng lại. Một mùa xuân đang đến.