ĐH 2006.03 | Cura Personalis - Chăm Sóc Toàn Diện

 

Trang chính Bao DH 2006 2006-03
.

Tâm T́nh Sau Khoá Cura Personalis

.

   
 

_
1

Xin chào các Cha và các anh, chị,

Thật là một cuối tuần không biết nói sao được. Thảo thật là xin lỗi là đă không ở lại được tới giờ phút chót để chào tạm biệt. Trong ḷng cảm thấy thật là tiếc và hối hận vô cùng. Lái xe một ḿnh 6 tiếng đồng hồ, buồn ngủ, trời mưa, sương mù và đă về được b́nh an (tới nơi khoảng 12:00). Chúa và Mẹ đă cho Thảo thấy là chuyến đi này thật là đúng và hữu ích vô cùng và Thảo không nên chỉ dừng lại ở đây. Thảo cảm thấy thật là vui và hạnh phúc. V́ từ 4 năm nay, từ khi vào quân đội tới giờ chưa có dịp sinh hoạt với đông người Việt ḿnh như vậy. Thảo cảm thấy thật là ấm cúng vô cùng v́ thấy rằng ai cũng lo cho ai hết. Không biết được hay không nếu Thảo xin ban chấp hành cho Thảo gia nhập cộng đoàn ĐH. Thảo rất xúc động khi thấy ban tổ chức, các anh chị, các cha, và giáo xứ đă chăm sóc thật chu đáo. Thảo cám ơn tất cả đă cho Thảo một cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc và cũng quan trọng không kém là Thảo sẽ không bao giờ quên được hết tất cả những ánh mắt trao đổi thật là dễ thương và những món ăn Việt Nam thật ngon. Xin cám ơn anh Hoàng và chị Tuyến đă lo cho Thảo. Mong rằng Thảo sẽ có dịp được gặp lại tất cả nếu Thảo không bị đi overseas.

Ngọc Thảo (brandNEW, NY)

 

 
 

_
2

Thưa các Cha và các anh chị em thân mến:

Ngày hôm nay mở e-mail ra thấy tin các anh chi em đi về bằng an th́ ḷng rất vui mừng Riêng Kim Sơn th́ mệt và buồn ngủ nhưng nghĩ đến weekend vừa rồi th́ trong ḷng cảm thấy rất vui và sung sướng. I am touched by the care of cha An, thầy Sáu Kim và các anh chị ở New Jersey. I felt I was being pampered and well taken care of that I thoroughly enjoyed every moment I was in Woodlynne. Special thanks to anh chi Hoang-Tuyen for opening your home to receive me.

With regard to the workshops:

Session #1 - Dong-Hanh CLC: Living Out God’s Dream

Session #6 - Discernment and Personal Vocation

Session #7 - Roles & Relationships in Dong-Hanh CLC

Help me to have a clearer view of my role in Dong-Hanh. Affirm that we are truly carrying on God’s dream. Understand better what personal vocation is through the discernment of three areas that cha Trí gave: my deep desires, my need and my passion, also aware of the flip side of these three areas when discerning.

Session #3B - Sustaining Growth in Communities Beyond the First stage. Allow me to re-assess where my group is and what is lacking in my group at the moment. Anh Hao’s analogy of the growth of a tree and its roots help me visualize the growth of the group.

Session #4B - Animating spiritual conversation

The hardest thing in this workshop is: how to pose questions that help others to affirm and discover their spiritual growth. Chi Kim Anh said practice, practice and pratice. Will do.

Session #5: Hands-on experience of small group as members and coordinators. It is very helpful to identify the different types of personality that each member may have during the group’s sharing in order to guide a member not going off on a tangent. I am still learning and honing my skill in listening in order to be able to do this.

Session #2: Cura Personalis - caring for the whole person

A totally new concept of leadership that made me feel comfortable with the idea that I can be a leader. Before I preferred to be the Indian than the chief. I feel I can apply to not only within my group but also my family and at my work place, i.e. with everyone.

Overall, I received a lot out of these workshops and could not wait to share with those in my group who could not attend.

Like:

1) The suggestion of picking three people to have a deeper conversation and to know the person better and in doing so care for that person.

2) Hands-on workshop to practise.

3) The presentations by ban to chuc were great. I can’t complain.

One issue: timing.

Cám ơn tất cả các anh chị em.

KS

 

     
 

_
3

Tâm t́nh của bà ngoại nhớ đến con & cháu trong buổi học hỏi khóa huấn luyện Cura Personalis.

 

Montréal 13-11-2006

Pico và Pitchou yêu quư của bà,

Xavier và I-Nhă yêu quư của bà,

Bà vừa đi khóa huấn luyện Cura Personalis ở New Jersey về, bà kể chuyện cho các con nghe nhé. Trước khi kể chuyện th́ bà nhắc đến hai tên thánh của con.

Ba của các con đă đặt tên cho Pitchou từ khi con mới tượng h́nh Ba con nói trong 24 chữ cái, chữ X là chữ đẹp nhất, mà v́ chữ X không có nhiều chọn lựa về tên nên đặt cho con là Xavier. Đến khi em con ra đời, ba con đặt tên là Félix, cứ đinh ninh các tên tây là tên thánh... đến khi rửa tội, cha Sơn bảo không có thánh nào tên Félix. Lúc đó Félix đă đến bên giếng rửa tội rồi, mẹ con hoảng lên nói với bà: "Ui, mẹ ơi, bây giờ lấy tên thánh ǵ đây?" Bà nói: "Thằng đầu đă là Xavier, thằng sau là I-Nhă cho rồi!"

Thế là Félix có tên I-Nhă Bà nghĩ bụng, ḿnh làm chuyện ngược đời rồi. I-Nhă phải trước Xavier chứ! Nhưng qua khóa Cura Personalis vừa qua, bà được biết thánh Xavier được phong thánh trước thánh I-Nhă. Khi nghe thánh Xavier được phong thánh, có người trong Giáo Hội khiếu nại, v́ sao phong thánh cho Xavier mà không phong thánh cho I-Nhă, thế nên I-Nhă mới được phong theo!

A, ha, vậy Xavier, con đừng lo nhé, I-Nhă đi trước mà đến sau, con đi sau mà đến trước. Bây giờ làm sao bà tóm tắt khóa học này cho con nghe nhỉ...

Nhưng làm sao tóm tắt được, mọi sự trên trần đời này đă có web, con chỉ cần lên web Đồng Hành, vào đó xem tài liệu huấn luyện là con có thể nắm những nét chính về khóa huấn luyện Thời buổi này, không ai cho phép ḿnh dài ḍng hết con ơi. Nói cái ǵ phải ngắn gọn, nhanh, đúng... phần c̣n lại để người t́m hiểu âm thầm vào web nghiên cứu!

Bà chỉ muốn nói tâm t́nh của bà một chút thôi.

Trong nhóm, ai cũng ngạc nhiên khi thấy bà đi học, nhưng mọi người đă lầm, khi đến lớp học, họ c̣n ngạc nhiên hơn khi thấy cô Tuấn, đă 80 tuổi mà c̣n đi học Cô nói: "Nếu trước khi chết mà có khóa linh thao, th́ cô cũng xin được đi trước khi bước vào ḥm!"

Ấy, ấy, cô cũng nói như triết gia Socrate ngày xưa, khi ở trong nhà tù chờ ngày uống chén thuốc độc, ông học thêm một bài hát mới, hỏi v́ sao, ông trả lời: "Tôi c̣n làm việc ǵ khác hơn thế?"

C̣n bà, bà mang tâm t́nh ǵ để đi dự khóa học này Con biết đó, bà có hai người con là mẹ con và cậu đó. Mẹ con, bà đă đem được và bây giờ mẹ con đă đi được... đến Chúa. Bà c̣n cậu nữa. Bà đi trong tâm t́nh của một người mẹ, bà để cậu trong quả tim của bà khi bà đến đây, v́ thế khi bà thấy các em trẻ sinh hoạt, bà cứ rớt nước mắt hoài. Ước mơ của bà là cậu cùng đi với bà đến đây, cùng nghe, cùng nếm t́nh yêu thương đầm ấm, để cùng được săn sóc, được nói lên lời yêu thương nhau ở đây.

Bà cứ nh́n cảnh từng gia đ́nh cha, mẹ con cái cùng đi với nhau, từ những gia đ́nh có con c̣n ẳm trên tay đến những gia đ́nh có con đă lập gia đ́nh, các ông, bà đă có cháu nội ngoại, hai, ba thế hệ cùng một ḷng hướng về Chúa, dấn thân phục vụ, máu trong quả tim bà cứ như muốn trào ra ngoài.

V́ sao bà để cậu trong quả tim bà Bà biết con sẽ hỏi câu hỏi này, v́ c̣n ba con nữa? C̣n Julie, bạn cậu nữa? C̣n con nữa?

Bà không trả lời được Bà chỉ cảm nhận đó là một cái ǵ rất thiêng liêng dính bà với cậu và bà ước mơ qua Chúa, cậu t́m được con người thật của ḿnh, kết hợp với chính ḿnh, t́m được mục đích, lư tưởng cho đời ḿnh và sống mục đích lư tưởng này.

Bà mới về lúc 1 giờ sáng Bây giờ là 7 giờ sáng, bà phải sửa soạn đi làm bây giờ. Một chuyến đi đă để lại trong tâm hồn bà bao nhiêu là lửa ấm yêu thương, đủ nguyên liệu cho bà sưởi ấm suốt mùa đông này.

Bà không thể nói lên hết các tuyệt vời của các người phục vụ, tổ chức khóa học này, con phải đi và nếm. Lần sau bà đắt con đi nhé. Bác Hào lái xe cừ lắm.

À, cha Trí gởi lời thăm con. Gặp bà, cha nói: "Trước và sau này, khi nào em gặp chị, em sẽ không bao giờ quên giây phút em được cháu Xavier hướng dẫn làm phút hồi tâm, ôi tuyệt vời!"

Bà thương cháu đến mức quả tim bà không c̣n chỗ để chứa t́nh thương nữa.

Bà,

 

     
 

_
4

Kính chào qúi cha qúi thầy, chào cả nhà Đồng Hành chúng ta.

Sau một chuyến đi học hỏi khóa Cura Personalis trở về, đến bây giờ trong ḷng tôi vẫn c̣n lắng động biết bao t́nh cảm qúi báu mà quí cha quí thầy và đại gia đ́nh dành cho, niềm sung sướng nhất là khi hiểu rơ câu trả lời [ Đồng Hành là ǵ?] Có ai biết con tôi thật?] [Có bao nhiêu người trong nhóm biết tôi thật?] [Khiêm nhường là nh́n về sự thật con người ḿnh] [Ao ước sâu thẩm khám phá hạnh phúc] và những ǵ ḿnh đang sống đă được lập lại như thể bài viết tôi đă viết xong nhưng không biết đặt tên bài viết ấy là ǵ? v.v...

Tôi nhớ cách đây 2 năm trước trong dịp đi họp mặt vùng tôi đă hỏi anh Liêm và các anh chị cũng cùng một câu hỏi này trong buổi họp, [Đồng Hành là ǵ ?] Nhưng h́nh như câu hỏi của tôi đă không được đáp ứng. Nhường như lúc ấy các anh chị không để ư câu hỏi ấy của tôi hay vô t́nh giống như những người bạn đồng hành trong nhóm Gia Đ́nh Thánh Tâm của tôi vậy. Thật ra th́ tôi đă có câu trả lời đó với chính ḿnh rồi. Câu trả lời của tôi tuy không đủ ư nghĩa lắm, nhưng cũng có chút đúng đúng với tâm t́nh người đồng hành. Đồng hành là những người có cùng một lư tưởng, một chí hướng, có lẽ nhiều ước mơ chăng và một hành trang lên đường. Cũng có thể nói thời gian đó có chút hiểu lầm, có chút không đủ kiên nhẫn với những người bạn đồng hành với ḿnh, không đủ bác ái chăng, v́ thế tôi muốn được đích tai nghe anh trưởng phong trào trả lời tôi. Nhưng lần này sau khi vừa đến nơi tham dự ngẫu nhiên làm sao khi cha Trí đặt câu hỏi đúng ư ḿnh, trả bài nha các anh chị, Đồng Hành là ǵ?

Rồi có dịp được nếm lại những tâm t́nh ḿnh đang sống mà chưa có cái tên để dễ nhớ khi có dịp mang kinh nghiệm ra giúp người khác khi họ cần, như là tiết mục đối thoại thiêng liêng, cái giờ đó ngộ nghĩnh làm sao khi đi thực tập th́ tôi lại đứng ở con số lẻ, chẳng biết t́m đâu ra người để mà đối thoại, tôi chợt nhớ Thánh I Nhă có nhắc nhở rằng: nếu trong một lúc không gian của ḿnh đang diễn ra b́nh thường, đột nhiên có sự ǵ đó xảy đến lạ thường ngoài ư muốn của ḿnh, th́ hăy để ư vào chuyện ấy, Chúa đang muốn gặp bạn ở trong sự việc ấy, thế là tôi đành phải gặp Chúa để thực tập đối thoại thiêng liêng, vui thiệt. Những tâm t́nh này khiến tôi nhớ lại bài học đỉnh cao của Thánh I Nhă để lại[ t́m thấy Chúa trong mọi sự ] sau hai ngày học hỏi. Tuy thể xác có đôi chút mệt mỏi v́ mất ngủ nhưng được bắt gặp những tâm t́nh họp ư đầy nhựa sống, thật ngẫu nhiên làm sao không hẹn lại gặp. Không biết các anh chị nghĩ thế nào, đối với tôi trên đời này không có ǵ có thể xảy ra trùng hợp có vẻ được ai đó sắp xếp để nó được xảy ra một cách t́nh cờ..

Cha Trí ơi! cảm ơn cha nhắc lại những tâm t́nh giống con lắm. Có bao nhiêu người trong nhóm biết tôi thật? Hiện diện hết tất cả con người tôi với người tôi quan tâm, làm sao khám phá ư Chúa mời gọi, Chúa tin tưởng tôi để tôi tự do lựa chọn những ǵ tôi muốn v.v...

Rồi những xúc cảm của anh Liêm làm tôi cũng phải đồng hành với anh trong nghẹn ngào t́nh Chúa. Chúa hiện diện trọn vẹn trên những con người phục vụ trong hai ngày học hỏi. Cha An, các cô chú và các anh chị đă lo lắng nơi ăn chỗ nghỉ, thật đẹp làm sao khi có những tâm hồn khác biệt lại có chung một tâm t́nh thương yêu lo lắng. Thú thật với các anh chị, tôi không thấy cha An và các cô chú các anh chị đâu cả, mà chỉ thấy Chúa thôi. Chẳng biết nói thế nào cho hết những ǵ đă diễn ra, thôi để lại chỗ trống cho các anh chị khác lắp rắp những miếng puzzle thiêng liêng vào cho đủ bức tranh ngày Cura personalis nhá.

Một lần nữa xin đa tạ qúi cha quí thầy và những tấm ḷng vàng. Chúc đại gia đ́nh Đồng Hành luôn an vui trong Thầy Chí Thánh.

Minh

 

     
 
 
 

_
5

Chào cha và tất cả các anh chị,

Hy vọng mọi người đă lấy lại sức sau một cuối tuần bận bịu cùng nhau học hỏi vừa qua. Đúng như chú Long có mention và đề cập là tụi ḿnh đă không có phần lượng giá (evaluation) v́ thời gian không cho phép. Biết được các anh chi trở lại với cuộc sống bận rộn nhưng ao ước được nghe những chia sẻlượng giá thiêng liêng của mọi người qua email này nhé.

Tụi này cùng phái đoàn Gia Dinh Thánh Tâm về tới nơi b́nh an. V́ để tránh khỏi traffic khi qua NY City, nên phái đoàn quyết định đi một con đường khác, nhưng kết quả th́ xa hơn dự tính (khoảng 2 tiếng xa hơn) - Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa!!!

Cũng như các anh chi khác, tụi này về tới nơi mà thầm cám ơn sự hy sinh của các anh chị địa phương với sự điều hành của cô Hoa/chú Kim, những việc làm âm thầm nhất của các anh chị trong bếp, sự sắp xếp chỗ ở, đón tiếp, đến việc bếp núc một cách thật chu đáo, không kể phần Food to Go nữa. We’re thrilled! Ngoài ra, sự mở ḷng và chia sẻ của cha An đang mang lại cho tụi này một niềm vui và một niềm hy vong mới. Cùng lúc cám ơn cha Trí, cha Quốc Anh và tất cả các anh chi trong ban Huấn Luyện đă hy sinh thật nhiều trong phần chuẩn bị cho ngày này được diễn tiến một cách tốt đẹp.

Một trong những điều mà c̣n vang lại trong ḷng tụi này là trong phần "active listening" qua phần thực tập "spriritual conversation." Phần này đă giúp ít nhiều ư thức sự hiện diện của Chúa trong mỗi cuộc đối thoại. Nói th́ dễ nhưng thực hành khó lắm đó! Cứ tưởng tượng khi đang nói chuyện với ai mà có một cái ghế trống thứ 3 đang nghe ḿnh nói (Guess who’s sitting on that empty chair?)

Thú thật, ngay đêm tối thứ 7, khi mọi người được chia ra để về với nhóm riêng của ḿnh để có thể chia sẻ, tụi này lại một lần nữa bị "struck" và "confused" với định nghĩa "Đồng Hành Là Ai?". Tưởng đă hiểu và nắm rơ rồi nhưng lại không hiểu ǵ cả! Măi tới ngày hôm sau (Chúa Nhật), mới thật sự khám phá ra một tia sáng mới về chữ "Đồng Hành" này. Tạ ơn Chúa! Lại nữa, nói dễ nhưng sống không dễ phải không các anh chị?

Tâm t́nh c̣n đây, xin tụi ḿnh cầu nguyện cho nhau nhiều để thật sự mỗi người có thể khám phá ra và giúp nhau sống trong ơn gọi Đồng Hành này.

B́nh an trong Thầy,

Đức/Thy

Gia Đ́nh Thánh Tâm, MA

 

 
 
 
 

_
6

Kính thăm các Cha và các anh chị,

Mấy ngày nay chúng em vẫn c̣n miên man sống trong tâm t́nh dạt dào của khóa Cura Personalis. Tâm t́nh ấy quá lớn, em không biết phải diễn tả thế nào cho đầy đủ. Như các anh chị đă chia sẻ, em cũng cảm thấy cuối tuần qua chúng ta đă thực sự được gặp gỡ Chúa Kitô nơi tất cả mọi người, từ các cha và các anh chị trong BTC đến Cha An, ac Kim Hoa, ac Huy Hoa và toàn giáo xứ TTVSĐM, cho đến từng tham dự viên một. Ôi, một weekend thật tuyệt vời!

Chúng em đă vô cùng cảm động trước sự quan tâm của các cha và các ac trong BTC về ngày kỷ niệm thành hôn của chúng em. Cảm động nhất là khi chúng em được quỳ giữa nhà thờ sau Thánh Lễ để được cha Trí và các anh chị chúc lành. Chúng em chẳng bao giờ dám mơ ước ngày kỷ niệm thành hôn của ḿnh lại có sự hiện diện của các cha và các anh chị từ khắp nơi trên nước Mỹ, Canada, và Úc Châu! Nếu không có gia đ́nh Đồng Hành, niềm vui bất ngờ và hiếm có ấy chắc chắn chỉ là một giấc mơ... Và cũng chính qua gia đ́nh Đồng Hành, em đang từ từ nhận ra giấc mơ của Chúa cho ḿnh!

Chân thành cám ơn các cha và các anh chị đă thương yêu d́u dắt chúng em từ những bước đầu tiên vụng về cho đến nay, sau khóa Cura Peronalis, tuy vẫn c̣n rất ấu trĩ song đă phần nào hiểu được thế nào là lối sống Đồng Hành. Cuối tuần qua các Cha và các anh chị đă cho em thực sự cảm nghiệm "God loves each one of us as if there is only one of us".

Một lần nữa, chân thành cảm tạ.

Hảo Hằng

 

 
 
 
 

_
7

Chào cha và các anh chị

Có thể nói cha An, các cô chú/anh chị trong giáo xứ Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ, các anh chị ĐH địa phương và các em trong nhóm Trái Tim đă áp dụng đă sống "Cura Personalis — chăm sóc tận t́nh" đầy đủ, chân t́nh và trọn vẹn nhất. Từ sự mở ḷng của cha An đến việc điều hành sắp xếp nơi tổ chức, đưa đón, chỗ ngủ, những bữa ăn sáng, trưa và tối thật ngon miệng. Trên đường về ngồi trong xe lúc mở những phần "food to go" ra ăn, con thấy ḷng thật ấm áp và hạnh phúc v́ biết là ḿnh đang nuốt những tâm t́nh "chăm sóc ân cần Cura Personalis" của Chúa qua các anh chị gói trọn trong ổ bánh ḿ, gói xôi và bánh gị. Cùng lúc, cha Trí, cha Quốc Anh và các anh chị trong ban huấn luyện đă hy sinh "chăm sóc tận t́nh" cho những ngày trainning được diễn tiến thành công tốt đẹp. Xin tạ ơn Chúa. Cám ơn các cha và các anh chị đă cho con sống một weekend đầy t́nh Chúa ấm áp t́nh người.

Những dư âm của "Đồng Hành là ǵ", "Living Out God’s Dream", "Cura Personalis: Caring for the Whole Person", "Spiritual Conversation", "H́nh ảnh ‘the growth of a tree and its root’ của anh Hào", v.v... c̣n vang lại trong ḷng và có lẽ những ǵ học hỏi được trong khóa huấn luyện này cần một thời gian để digest, để nhai lại, để nghiền ngẫm, để áp dụng, để sống cho chính ḿnh và cho nhóm dù biết rằng sẽ có những khó khăn, những trở ngại trên đường nhưng từ nay con và các bạn sẽ không c̣n mù mờ confused về Discernment and Personal Vocation, về mision, về Roles & Relationships in Đồng Hành-CLC, .v.v. nữa.

Xin cầu nguyện cho nhau để chúng ḿnh cùng nhận ra và sống trọn vẹn giấc mơ của Chúa đă được viết trong ḷng mỗi người.

T́nh thân trong Thầy,

Văn

Gia Đ́nh Thánh Tâm, MA.

 

 
 
 
 

_
8

Sau các buổi học nghề nghiệp, cuối khóa lúc nào tham dự viên cũng trả lời các câu hỏi đánh giá Có hay Không, nếu có th́ Xuất sắc, Rất tốt, Tốt, B́nh thường hay Tệ — gọi là giúp ban tổ chức định giá buổi học này, rút kinh nghiệm cho các buổi học sau. Các câu hỏi thường là:

- Bạn có hài ḷng buổi học này không?

- Nội dung buổi học có đáp ứng với nhu cầu thực tế trong việc hành nghề của bạn không?

- Sau khi học, bạn có đem những điều này áp dụng vào thực tế không?

- Bạn sẽ giới thiệu buổi học này cho đồng nghiệp của bạn không?

- Pḥng học, cách tŕnh bày, tài liệu có rơ ràng không?

- Thuyết tŕnh viên có giải pháp thắc mắc thỏa đáng không, có đáp ứng mong chờ của bạn không?

- Lần sau bạn muốn chúng tôi tổ chức đề tài nào?

Lúc nào tôi cũng trả lời Có và Xuất Sắc cho các câu hỏi này v́ tôi nghĩ, hơn ai hết, họ biết rơ họ Xuất sắc, Rất tốt, Tốt, B́nh thường hay Tệ, dù công việc họ làm đă được lănh lương — rất cao — nhưng tôi nghĩ khi họ đọc lời phê b́nh Xuất Sắc, nếu họ cảm thấy ḿnh không xuất sắc th́ chắc họ nhột bụng lắm. C̣n nếu họ đọc lời phê b́nh Tệ th́ họ cũng phải hiểu họ tệ ở chỗ nào.

Dĩ nhiên trong các buổi học này, người đi học là ông vua. Trước khi đi học, đại diện công ty thường thân chinh đến tận nơi ḿnh làm việc để đưa giấy mời. Các buổi học được tổ chức ở các tiệm ăn, có lúc vừa học vừa ăn, có lúc ăn trước khi học, có lúc học trước khi ăn. Lối tổ chức của họ đă trở thành thói quen: chu đáo quá hơn chu đáo! Họ đoán trước các nhu cầu của ḿnh và t́m cách đáp ứng trước khi ḿnh có... yêu cầu! Như thế chẳng có ǵ để nói, nhưng dù họ đón tiếp có niềm nở thế nào đi chăng nữa, tôi chẳng bao giờ nhớ tên họ, nó đă trở thành nghiệp vụ, họ buộc phải làm như vậy. Trong các tiệm ăn này, thỉnh thoảng gặp người phục vụ ân cần vui vẻ, tôi thường gặp riêng để cho tiền boa dù tiền boa đă được các công ty trả.

V́ th́ giờ quá sát sao, khóa Cura Personalis ở New Jersey vừa qua không đủ giờ để các bạn họp lại với nhau để lượng giá buổi học. Thật đáng tiếc. Bây giờ tôi xin trả lời các câu hỏi mà theo lẽ tôi phải trả lời sau các buổi học.

1- Bạn có hài ḷng buổi học này không? Có - Xuất sắc.

Tôi không thể nào trả lời ngắn gọn hai chữ xuất sắc, rồi copy-paste hai chữ này qua câu trả lời thứ hai như tôi vẫn thường làm. Tôi phải giải thích v́ sao nó xuất sắc.

Thú thật, tôi song hành với Đồng Hành nhưng tôi không ở trong phong trào Đồng Hành. Tôi là mẹ, là bà ngoại, tôi không có nhu cầu đi học Cura Personalis nhưng ḷng tôi lúc nào cũng khát khao đem Chúa đến cho con cháu. Tôi nghe danh cha Trí là người có đặc sủng nói chuyện được với giới trẻ, tôi muốn đi để nh́n cách cha tiếp cận, hướng dẫn, dạy dỗ giới trẻ để may ra tôi t́m được một vài ch́a khóa về mở cánh cửa tâm hồn con của tôi, cháu của tôi dù cháu của tôi chỉ mới 4 tuổi. Một động lực khác thúc đẩy tôi đi là tôi muốn thăm Anh Vinh, người tôi thương quư nhưng đến nơi tôi biết Anh Vinh không đi được v́ ba đang đau nặng. Buồn một chút thôi v́ sau đó tôi bị cuốn hút vào mê hồn trận của Liêm trong bài đầu tiên giới thiệu ba ngày học.

Nếu Liêm làm đại diện công ty để đến mời khách hàng đi dự các buổi học th́ chắc Liêm sẽ bị chủ cho nghỉ việc: "Chị ơi, chị đi buổi học về nghẽn mạch máu tim đi, hay lắm, ăn ngon lắm..." rồi nghẹn lời không nói tiếp được. Nếu chủ không cho nghỉ việc th́ cũng đem Liêm về tập huấn để Liêm tập chế ngự cảm xúc trước khi ra quân tiếp.

Thế nhưng ở đây, khi nghe Liêm nói lời nhập đề cho buổi học, tôi có cảm tưởng như tôi đang ở trên phi cơ, chờ giây phút đáp xuống mặt đất. Đang ở một vận tốc cao, phi cơ giảm tốc độ nhẹ nhàng từ từ đáp xuống, người ngồi trên phi cơ phải ngồi yên, chờ động cơ tắt máy hẳn mới được tháo dây an toàn, đứng dậy lấy hành lư. Liêm mời gọi tất cả mọi người im lặng, thở sâu, lắng nghe nhịp tim, nhịp máy "fan" điều ḥa không khí, Liêm mời cả những người trong bếp, anh Huy chị Hoa cũng ngưng công việc để nghe Liêm và Liêm dám nói "để nghe Lời Chúa" v́ Liêm xác tín, sau mười lăm năm ở với phong trào Đồng Hành, một ước muốn sâu đậm, mănh liệt trong ḷng Liêm đă bừng dậy, ước muốn này nó chỉ muốn được thoát ra bên ngoài nên những lúc Liêm cầu nguyện th́ chính Chúa muốn Liêm cầu nguyện chứ không phải Liêm cầu nguyện.

Giọng Liêm như nghẹn khi Liêm nhắc đến có một ước mơ — có ước mơ là có yêu thương - làm tôi nhớ đến tâm trạng hai lữ hành trên con đường Ê-Mau, họ đang buồn rầu, hoang mang, đi mà không biết đi đâu, bỗng ḷng họ bừng lên khi họ nhận ra t́nh yêu của người vừa đồng hành với họ. Chỉ có t́nh yêu mới làm ḿnh nghẹn lời, nghẹn ḷng. Chỉ có sống thật với t́nh yêu th́ mỗi lần nhắc đến t́nh yêu mới xúc cảm.

Tôi phê xuất sắc ở đây v́ Liêm đă có xúc cảm đúng ở đây.

2- Nội dung buổi học có đáp ứng với nhu cầu thực tế trong việc hành nghề của bạn không? Có - Xuất sắc.

Học đi với hành. Tôi không nhắc đến phần học tập ở đây v́ các bạn có thể lên mạng Đồng Hành để học, tôi muốn nói đến phần hành. Khóa học có ba buổi thực tập: làm quen và nói chuyện với ba người mà bạn chưa bao giờ biết, trong một thời gian ngắn nhất, biết về người kia nhiều nhất.

V́ biết đây là khóa cho các em trẻ nên tôi không chủ động đi làm quen, để các em chọn trước, khi ai không c̣n ai th́ người đó sẽ là người của ḿnh.

Sau khi tŕnh bày phần lư thuyết của từng đề tài, c̣n có phần thực hành đi kèm. Các hướng dẫn viên đă giải thích rơ nên chúng tôi thực hành đúng.

V́ phần lượng giá phải ngắn gọn, tôi không thể nào kể hết ba cuộc gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng lại có quá nhiều chuyện để viết trong bài này. Tôi xin hẹn phần hành này trong một bài viết sau.

3- Sau khi học, bạn có đem những điều này áp dụng vào thực tế không? Có

Tôi xin lướt qua câu hỏi này, v́ nếu không đem ra thực hành th́ tôi đă không đi học.

4- Bạn sẽ giới thiệu buổi học này cho đồng nghiệp của bạn không? Có.

V́ sao?

Khi ḿnh đă đi dự buổi học th́ ḿnh sẽ thấy buổi học hữu ích hay không để ḿnh đi giới thiệu lại với bạn. V́ ḿnh đă biết hữu ích nên ḿnh không ngại bạn sẽ thất vọng.

Cura Personalis có ba khía cạnh:

- Săn sóc người khác

- Săn sóc chính ḿnh

- Lớn lên trong Chúa.

Ở đây tôi trích một câu của triết gia Simone Weil — tôi bắt chước cha Trí đấy nghe — phần cuối bài tŕnh bày, thế nào cha cũng nói đến một câu trích của danh nhân và câu trích này sẽ ở lại trong ḷng người lâu hơn là cả bài tŕnh bày dài của cha — chẳng hạn cuối khóa học, cha trích một câu của André Phú Yên nói khi ngài bị buộc bước qua Thập Giá để chứng tỏ đức tin của ḿnh:

Lấy t́nh yêu đáp trả t́nh yêu.
Lấy mạng sống đáp trả mạng sống.

Chữ t́nh yêu và mạng sống cứ ngân nga măi trong ḷng tôi.

Câu của Simone Weil như thế này:

Aimer un étranger
comme soi-même
implique comme contrepartie:
s’aimer soi-même
comme un étranger.

Yêu người lạ
như chính ḿnh
bao gồm luôn phần ngược kia:
yêu chính ḿnh như người lạ.

Khóa học đă cho tôi thấy được chiều sâu của mối tương quan lạ lùng này, một mối tương quan gắn bó với nhau trong Chúa: nếu tôi thương tôi, tôi phải săn sóc tôi, tôi săn sóc tôi như thế nào th́ tôi cũng săn sóc người khác như thế đó. Nếu tôi không thương nổi chính tôi, th́ tối thiểu tôi cũng nên thương tôi như một người lạ. Khi người lạ vào nhà, chẳng lẽ tôi lại hất hủi ruồng bỏ họ, tôi đón nhận người lạ — là chính tôi đây — vào nhà, săn sóc, hỏi han, t́m hiểu, lắng nghe nhu cầu và nếu được đáp ứng nhu cầu của người lạ này. Và chỉ trong Chúa, mối tương quan này mới trọn vẹn, bởi v́ nếu tôi và Chúa là một th́ tôi với tôi mới là một được, từ đó tôi với người khác mới là một. Không là một với Chúa th́ không là một với ai, kể cả với tôi!

Phần này tôi không thể giải thích được, bạn phải đi và nếm. Nếm và thực hành để hiểu thế nào là một!

5- Pḥng học, cách tŕnh bày, tài liệu có rơ ràng không? Có — Xuất sắc.

Phần này tôi xin nói đến tổ chức, tiếp đón, pḥng ốc, tài liệu...

Nói đến tổ chức, tiếp đón, pḥng ốc của Giáo Xứ Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ Woodlyne, New Jersey trong khóa Cura Personalis đầu tiên này, tôi xin ngắn gọn hai chữ: Five stars!

Wow! Tôi không ngờ công việc cho khách trú nhà của giáo xứ này đẩy lên hàng nghệ thuật như thế. Nếu tôi hết lời khen th́ sẽ làm nản chí ban tổ chức các khóa sau, họ sẽ không có các điều kiện thiên thời, địa lợi như ở New Jersey nhưng các bạn đừng nản chí nhé v́ thiên thời bất như địa lợi, địa lợi bất như nhân ḥa. Thiên thời thua địa lợi, địa lợi thua nhân ḥa.

Nếu chẳng may ḿnh không có trời tốt, không có pḥng học thuận tiện — pḥng mới sơn để kịp đón khách — th́ ḿnh có nhân ḥa. Mà nhân ḥa là yếu tố ḿnh có thể làm được:

- Ra tận phi trường đón khách.

- Đưa khách về trú nhà — một dịp ḿnh tổng vệ sinh nhà cửa.

- Làm bảng tên cho khách, không đ̣i hỏi ba ngày phải làm ba bảng tên màu khác nhau — ḿnh cho máy thêu chạy, thêu luôn tên khách như các tiệm bán quà đặc biệt làm bằng tay — chỉ có nước Mỹ mới có những cửa hàng này.

Nhân ḥa ở New Jersey tuyệt vời, nói đến người này không nhắc đến người kia là một thiếu sót lớn. Nhưng không nói lên cũng là một thiếu sót. Tôi xin:

Cám ơn em Khiết. Em là người rụt rè đón tiếp tôi đầu tiên, em ân cần hỏi tôi cần ǵ, đi đường có mệt không.

Cám ơn chị Hoa, anh Kim, có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ bắt chước được tính ân cần săn sóc chu đáo của chị.

Cám ơn anh Tuấn-chị Tuyết người cho tôi ở đậu nhà mà tôi định bụng sau thánh lễ bế mạc sẽ t́m anh chị để cám ơn. Đang xem lễ, thỉnh thoảng tôi ngoái lại đàng sau, thấy có anh chị tôi an tâm nhưng lễ xong th́ không c̣n thấy anh chị đâu. Ấy, ngày xưa tôi có làm bài luận với đề tài: Hăm hở trả ơn là quên ơn. Tôi sẽ cám ơn anh chị sau.

Cám ơn anh Huy-chị Hoa, trong ḷng tôi, anh chị đă đóng góp một phần rất lớn cho cái an tâm học tập của tôi.

Cám ơn Mai, người cắm hoa nhà thờ — tôi tưởng hoa được hiệu hoa gởi đến hàng tuần. Nào ngờ Mai đi mua hoa sĩ về tự cắm. Hoa đẹp, cắm nghệ thuật, vậy th́... không cần hoa giả nữa!

Cám ơn Tâm, cô ca sĩ solo tí hon, hi hi, Tâm không biết tôi ngồi sau lưng cô để nghe cô hát gần hơn!

Cám ơn Katherine, Jen và Elena, ba nữ tông đồ của cha Trí.

Cám ơn cha An, hi hi, khó nói quá.

Cám ơn cha Trí, cha Quốc Anh và toàn thể ban điều hành, hi hi, khó nói quá.

Khi ḿnh xem một buổi tŕnh diễn đặc sắc, ḿnh vỗ tay, ḿnh hét lớn bravo, ḿnh bis xin họ tŕnh diễn tiếp chứ ḿnh có nói cám ơn đâu. Có, nhưng nói rất nhỏ: Merci, c̣n ḿnh hét vang trời Bravo, Bis.

Ḿnh cám ơn là cám ơn Chúa đă cho họ có tài năng. Ḿnh tán thưởng họ là để nói lên ḷng cám ơn của ḿnh.

Bravo, Bis cho staff của khóa huấn luyện này.

Tôi xin giới thiệu sơ qua một chút pḥng học của khóa Cura Personalis ở New Jersey.

Pḥng học là tầng hầm của nhà thờ, một đầu là sân khấu, một đầu là quán ăn Quê Hương do anh chị Huy-Hoa làm chủ. Quán ăn chỉ mở cửa một tuần một lần buổi trưa Chúa Nhật, sau giờ lễ. Bạn quay về phía sân khấu để ngồi học, sau lưng bạn là nhà bếp nhưng quái lạ, bạn không bị chia trí bởi mùi xào nấu, bởi tiếng nước sôi riu riu của nhà bếp. Tôi nhớ đến quyển sách Đi Ngủ Với Ổ Bánh Ḿ của Denns Linn, Sheila Fabricant Linn và Matt Linn. Quyển sách khởi hứng từ câu chuyện thương tâm Thời Đệ Nhị Thế Chiến, các nước ở Âu châu bị dội bom, hàng ngàn trẻ em bị mồ côi và bị bỏ đói. Em nào may mắn được cứu sẽ được đưa vào các trại tị nạn, ở đó các em được ăn uống và săn sóc. Nhưng phần lớn các em này đă bị tổn thương tâm lư quá nặng nên không ngủ được. Các em cứ sợ khi thức dậy sẽ rơi lại vào t́nh trạng không nhà cửa, không thức ăn. Không có ǵ có thể trấn an được các em. Cuối cùng, có người nảy ra ư nghĩ, trước khi đi ngủ, cho mỗi em ôm một ổ bánh ḿ để đi ngủ. Được cầm ổ bánh ḿ trong tay, các em b́nh an đi ngủ. Suốt đêm, ổ bánh ḿ giúp các em nhớ hôm nay ḿnh đă được ăn, ngày mai ḿnh cũng sẽ được ăn.

Dĩ nhiên không thể nào so sánh hai hoàn cảnh nhưng tôi học với tâm trạng: chú tâm học đi, sau khi học sẽ được ăn ngon, có anh Huy đang đứng chờ ở cửa. Tôi như đứa con nít, bữa ăn là phần thưởng của tôi, nên tôi nếm tất cả các món được dọn ra. Và tôi cũng có cùng nhận xét với Liêm: bún ḅ Huế ở quán ăn Quê Hương ngon chưa từng thấy.

Về phần tài liệu, người tŕnh bày: rơ ràng chính xác không? Có — Xuất sắc. Phần này tôi không dài ḍng v́ bằng chứng là tôi không ngủ gục. Người già như tôi, ra khỏi nhà lúc 7 giờ sáng, về đến nhà 11 giờ khuya, không chợp mắt, không nghỉ lưng, vẫn sáng suốt ghi chép đầy đủ, các bạn cứ chứng nghiệm điều này.

6- Thuyết tŕnh viên có giải pháp thắc mắc thỏa đáng không, có đáp ứng mong chờ của bạn không? Có — Xuất sắc.

V́ thuyết tŕnh viên rất khéo léo đẩy banh, câu hỏi nào không trả lời được, thuyết tŕnh viên giao cho Chúa!

Ha ha, tuyệt chiêu!

Con ạ, con chẳng có thể hỏi ư kiến của ai về con đường con đă chọn, con đường đó là của con, một ḿnh con đi, một ḿnh con đến.

Nhưng con cùng đồng hành với những người bạn tâm đắc của con.

7- Lần sau bạn muốn chúng tôi tổ chức đề tài nào?

Tôi tham lam lắm, tôi muốn học rất nhiều. Ấy, tôi đang nghe có tiếng cười khúc khích sau lưng tôi: "Xua chị ấy ra khỏi căn nhà êm ấm của chị th́ khó như đẩy cục đá ngàn cân. Em ở đây, mời chị qua nhà mà mấy năm trời liền chị có thèm đi đâu. May có dịp này, em mới có dịp gần chị nhiều, nói chuyện với chị.

Đúng, rất khó thuyết phục tôi đi đây đi đó. Tôi già rồi, mọi chuyện như đă thấy, đă xem, đă sống. Dưới bầu trời này, chẳng có chuyện ǵ mới lạ.

Nhưng, chỉ có một chuyện mới lạ : Đến và nghe Lời Chúa để Lời Chúa biến đổi con người ḿnh, v́ Lời Chúa là... chân trời vô tận.

Montréal 14-11-2006

Oanh Nguyễn