ĐH 2002.01  |  "Anh Em Là Muối Cho Đời.  Anh Em Là Ánh Sáng Cho Thế Gian."

 

Trang chính Bao DH 2002 2002-01
.

Bạn Tôi

Nguyễn Cường

 
  Có những đêm cô đơn lén vào lòng
một sự cô đơn rất lạ và khó diễn tả
muốn tâm sự nhiều
nhưng hình như chẳng có ai chung quanh
mọi người như đã ngủ say cả rồi
quay sang nói chuyện với bạn tôi
người nhìn tôi khẽ nói 
hãy cố gắng chịu đựng vì cô đơn sẽ trưởng
thành hơn trong sum họp

Có những ngày niềm vui bỗng dưng dâng
lên thật cao
chạy nhẩy tập thể dục tung tăng như con nít
muốn hát lên những bài tình ca thắm thiết
nhưng mọi người như đang làm ngơ
không biết phải chia sẻ với ai
quay sang ca hát với bạn tôi
người cười rồi khẽ nói
phải vui lên đi để niềm tin được vững mạnh 

Có nhiều lần thất bại và chán nản đến tột cùng
tưởng chừng như phải bỏ cuộc
mọi người chẳng ai muốn nghe
tất cả như đang muốn chạy trốn
quay sang nói với bạn tôi
người ngồi yên lắng nghe
rồi nhẹ nhàng nói
không nản lòng vì thất bại là mẹ thành công

Có bao phen phạm tội nhiều
mọi người hình như đang xì xào bàn tán
có cảm tưởng như rằng bị bỏ quên

quay sang nói chuyện với bạn tôi
người ngồi gần lại ôm choàng lấy
và nhỏ nhẹ khuyên răn
thôi về đi từ nay đừng phạm tội nữa

Có lần tự dưng bật khóc thật to
thấy mọi người hình như đang chăm chú nhìn
mắc cở bỏ đi thật xa
rồi quay sang nói với bạn tôi
sao đời nhiều lắm gian truân thế này
người đứng đó nhìn hồi lâu rôi nói
hãy rơi nước mắt để tưới cho lòng được ấm lại

Từ ngày có bạn
thấy bầu trời một mầu xanh
những áng mây đen che phủ dần dần trôi dạt
sang một bên
ước gì người ở bên tôi mãi mãi
xin cám ơn đã cho con tim vui trở lại...
rồi quay sang nói với bạn tôi
lại một áng mây đen ngông cuồng đang từ từ kéo đến

bạn tôi ơi...

Giêsu tôi ơi...

Người mỉm cười nhưng không nói...